"Nhị ca, nói nhanh lên, đến cùng có khác biệt gì? Trong lòng Nhị ca, Cô là dạng gì, vị trí nào?"
Tề Hầu phải nói miệng lưỡi lưu loát, mà Ngô Củ thực sự không quen nói mấy câu này.
Vừa nghe Tề Hầu nói như vậy, nhất thời trên mặt có chút không tự nhiên.
Tề Hầu lại gần không tha, lộ vẻ tội nghiệp nói:
"Lẽ nào địa vị của Cô còn không bằng Cung Chi Kỳ cùng Bách Lý Hề?"
Ngô Củ giơ tay xoa xoa thái dương của chính mình.
Đối với Tề Hầu giả bộ dáng dấp đáng thương thực sự không có biện pháp, ho khan một tiếng, nói:
"Quân thượng ở trong lòng Củ tất nhiên là...!phải..."
Nói tới chỗ này, cảm giác cổ họng lạnh lẽo, thật không tiện nói ra.
Tề Hầu cười híp mắt nói:
"Tất nhiên là phải gì?"
Ngô Củ liền ho khan một tiếng, nói:
"Tất nhiên là phải...!quan trọng nhất."
Tề Hầu vừa nghe, quả thực mặt mày hớn hở, bất quá lại kéo kéo khóe miệng, nói:
"Cô không tin.
Nhị ca nói lời chót lưỡi đầu môi, trừ phi Nhị ca hôn Cô một cái."
Ngô Củ suýt nữa liền bóp cổ Tề Hầu.
Cái gì gọi là lời chót lưỡi đầu môi.
Đây rõ ràng là Tề Hầu phô diễn kỹ năng.
Ngô Củ nhịn không được vồ tới muốn véo Tề Hầu, liền bị Tề Hầu ôm chặt lấy.
Hai người thuận thế ngã vào giường, Tề Hầu cười nói:
"Nhị ca hôm nay thật nhiệt tình."
Ngô Củ tức giận nói:
"Cắn chết ngươi!"
Tề Hầu ôm người, dùng ngón trỏ thon dài chỉ chỉ môi dưới, cười nói.
"Ha ha, cắn chỗ này?"
Ngô Củ nhìn chằm chằm động
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-cu/2282406/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.