Nguỵ nợ tiền và Tôn Đại Ngọc. Phải nói rằng Tang Điềm có khả năng đặt biệt danh vô cùng hay!
"Cũng khá khoẻ mạnh đó chứ."
Khương Mạn nhớ lại cảnh Tôn Hiểu Hiểu một tay túm lấy cổ con ngỗng nhấc lên rồi mang đi, còn chưa nói tới... Thật sự là Tôn Đại Ngọc rất khoẻ.
(Tôi hiểu cái tên Nguỵ nợ tiền, nhưng Tôn Đại Ngọc là cái quái gì vậy? Tôn Hiểu Hiểu không cần thể diện nữa à?)
(Điềm ngu ngốc đã hoàn toàn ngu ngốc rồi, không thể diễn làm tiên nữ được nữa.)
(Tang Điềm quá coi thường người khác rồi? Đặt biệt danh như vậy cho khách mời đã được sự đồng ý của người ta chưa?)
(Mẹ của bạn lúc sinh bạn đã được WHO cho phép chưa?)
( Tôn Hiểu Hiểu có fan còn có thể hiểu được, loại đàn ông trà xanh nợ tiền không trả như Ngụy An Nhiên mà vẫn còn có fan à?)
( An Nhiên trà xanh chỗ nào? Fan não tàn của Khương Mạn quá trơ trẽn!)
(Như chúng ta đều biết, Khương Mạn chỉ có antifan, fan não tàn chỉ thuộc về diễn viên võ thuật Khương, bạn bên trên không hiểu à?)
Lúc này không có đủ vật liệu, Tang Điềm và Khương Mạn cũng không làm nữa, cầm theo cái ấm rồi đi tìm đám người Tôn Hiểu Hiểu.
Thôn Hổ Khẩu không lớn.
Trong hồ nước có hai mươi mấy con ngỗng đang thỏa sức vỗ cánh bơi tuỳ thích, các bạn nhỏ ở bên cạnh mò ốc và câu tôm. Nếu có thu hoạch thì bữa tối nay lại có thêm món để ăn rồi.
Tôn Hiểu Hiểu vẫn ăn mặc theo phong cách nông thôn không chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-game-show/2634551/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.