๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Thấy thần sắc mọi người như thế, Đinh Hạo trong lòng mừng thầm, xem ra Thị Hồn tông vô tình đã giúp cho mình một tay, đám môn nhân này chỉ sợ là đã mất hết tín nhiệm với Tông chủ Lý Nam Thiên rồi.
Đinh Hạo cười thầm trong bụng nhưng vẻ mặt vẫn như cũ, chỉ âm trầm nhìn về phía Lý Nam Thiên.Bọn Huyết Ma Liệt Sơn cùng Tử Mộc tam lão đứng sau Đinh Hạo người nào cũng nở nụ cười âm hiểm nhìn về phía Lý Nam Thiên, sát khí cũng từ từ ngưng đọng lại trong không gian !Vừa thấy ánh mắt của mọi người, Lý Nam Thiên lập tức biến sắc.
lớn giọng quát :- Ta làm như vậy không phải vì suy nghĩ cho Vô Cực Ma tông sao ? Nếu không phải là ta nhẫn nhịn, Vô Cực Ma Tông sợ là đã sớm bị hủy dưới tay người khác rồi, các người lẽ nào không thấy được nỗi khổ tâm của ta sao ?- Nhưng cách làm uất ức như vậy thật sự là khiến cho người ta lạnh lòng a.
Tiểu tử cho rằng thà là cá chết lưới rách cũng không thể để người khác coi thường Vô Cực Ma tông chúng ta thế được.
Với phương thức xử sự nhát gan sợ việc như vậy, làm sao tu vi có thể tiến cảnh được chứ.
Chỉ sợ là có trăm ngàn năm sau Vô Cực Ma Tông chúng ta cũng không có thể phát triển gì được, chỉ khiến người người nhạo báng mà thôi.
Mọi người nghĩ thử xem !Đinh Hạo lúc này đứng thẳng người uy phong lẫm liệt nói.Thấy không khí như vậy, Đinh Hạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-cuc-ma-dao/1472823/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.