Hô.
Dưới sự dẫn dắt của Thiết Lân Vương, lưỡng đại Yêu vương trực tiếp lướt lên đỉnh một trong mấy ngọn núi cao nhất kia.
Từ xa nhìn lại, những ngọn núi này thật giống như từng tòa tháp cao, khẽ dựa gần, một loại cảm giác áp bách hùng hậu liền từ xa xa truyền đến, ngọn núi của sơn mạch Liên Vân chiếm diện tích đến mấy trăm dặm, từ chân núi kéo lên có các loại huyệt động, mỗi một huyệt động, liền đại biểu một Yêu vương, huyệt động bên dưới tương đối dày đặc, càng lên cao, huyệt động cũng càng thêm thưa thớt, xảo đoạt thiên công.
- Một ngọn núi như vậy, không ngờ lại là do cường giả Yêu tộc Viễn Cổ thành lập, đến tột cùng là cường giả dạng gì, mới có thể dựng lên một ngọn núi lớn như vậy chứ?
Nội tâm Lâm Tiêu bị chấn động rồi thật sâu, trong ấn tượng của hắn, Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng có thể di sơn đảo hải, khai thiên tích địa, nhưng cứ thế mà rút lên một ngọn núi như vậy, lại còn kém xa lắm.
- Người phương nào xông vào cấm khu sơn mạch Liên Vân ta?
Ngay khi Lâm Tiêu và Thiết Lân Vương mới vừa tiến vào trong phạm vi ngọn núi sơn mạch Liên Vân, một tiếng quát lạnh vang lên, từ giữa sườn núi, trực tiếp bay vút ra một đầu Yêu vương sau lưng mọc lên hai cánh đen kịt, thực lực chừng Yêu vương nhị trọng, tản mát ra yêu khí ngập trời.
- Thì ra là Thiết Lân Vương đại nhân.
Đầu yêu kia lúc đầu còn hùng hổ, nhưng vừa thấy được Thiết Lân Vương,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/1795114/chuong-1190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.