- Lão tam nói đúng, mạch Sơn mạch Liên Vân chúng ta không thể như phế vật mạch Sơn mạch Vạn Thú, để Di Thiên cung chủ Đế quốc Thần Võ trưởng thành, bây giờ không tiện xuống tay.
Thanh Thiên Ngưu Mãng Vương toát ra sát khí đậm đặc:
- Thừa dịp tiểu tử này còn trẻ phải nhanh chóng giết chết hắn. Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đánh bại đệ nhị trọng, tiểu tử này còn đáng sợ hơn cả Di Thiên cung chủ. Không khử hắn sẽ là ác mộng cho yêu tộc ta, dù phải trả chút giá đắt cũng không tiếc!
- Lão đại, để ta đi đi, ta rất muốn gặp tiểu tử này này, xem thử hắn thiên tài cỡ nào.
Huyết Ưng Vương đứng dậy nói:
- Lần này là tiểu tử này giết nhiều thuộc hạ yêu tộc của ta, dọa lùi Thiết Thứ Vương, tính sổ món nợ cũ với hắn.
Thanh Thiên Ngưu Mãng Vương, Ác Long Vương nhìn nhau, gật đầu.
Thanh Thiên Ngưu Mãng Vương nhắc nhở:
- Lão tam, thân phận của ngươi quá mẫn cảm, đừng tự mình ra tay, tìm vài cường giả Yêu Vương cung đi đi. Cần phải chờ hắn ra khỏi thành trì nhân loại mới được hành động. Yêu tộc chúng ta dù sao chưa toàn diện khai chiến với nhân loại, phải cẩn trọng chút, đừng để bị nhân tộc bắt điểm yếu. Còn về Yêu Vương khác thì không cần lo.
Huyết Ưng Vương cười âm trầm:
- Lão đại, ta biết.
Huyết Ưng Vương bước vào hư không, biến mất.
Hoàng cung Đế quốc Võ Linh.
Trong một đại điện xa hoa rộng rãi, Bách Lý Tỉ ngồi trên ngai vàng.
Dưới tay Bách Lý Tỉ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/1795257/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.