Thanh niên áo trắng quá mạnh. Mọi người giật mình, bao gồm cường giả các thế lực khác ánh mắt trầm trọng nhìn.
Có người biết lai lịch của thanh niên áo trắng mở miệng nói:
- Lăng Thiên Hậu, nghe nói là cao thủ trẻ tuổi đệ nhất Đế quốc Thần Võ, mấy năm trước từng giết vài cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong truy sát hắn, uy chấn Đế quốc Thần Võ.
- Năm nay Lăng Thiên Hậu mới ba mươi mốt tuổi, nghe nói đã bước vào hàng cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cực hạn từ lâu. Một thân thần công cái thế, hiếm khi gặp địch thủ trong thế hệ trẻ Đế quốc Thần Võ. Dù là cường giả thế hệ trước cũng hiếm người đối kháng lại Lăng Thiên Hậu nổi.
Thông tin làm người kinh hoàng.
Ánh mắt Tiêu Càn vẫn thản nhiên nhưng lòng thầm cảnh giác, đây là cường giả không thua kém gì gã, đủ xưng hùng trong toàn bộ thiên tài Đế quốc Thần Võ.
Tiêu Càn lạnh lùng nói:
- Ngươi còn ngông cuồng hơn. Võ giả Đế quốc Thần Võ các người ai nấy đều đến khiêu khích, sao? Cho rằng Đế quốc Võ Linh ta không có người hả?
Lăng Thiên Hậu cao cao tại thượng, ánh mắt như thần linh nhìn xuống dưới:
- Đế quốc Võ Linh các ngươi còn cần chúng ta khiêu khích sao? Quá đề cao chính mình rồi, theo ta thấy tất cả đều là rác rưởi, một mình ta chấp hết!
Lời thốt ra, võ giả Đế quốc Võ Linh biến sắc mặt, lộ biểu tình tức giận, toát ra chiến ý đáng sợ.
Ầm!
Chiến ý hừng hực va chạm giữa hư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/1795777/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.