Đinh đinh đương đương…
Thanh âm tiếng kim thiết va chạm liên tục vang lên, vài đao chém ra lập tức đánh vỡ công kích của hai người, tốc độ nhanh như tia chớp.
- Hư Không Đại Thủ Ấn!
Một kích trúng đích, tay trái Lâm Tiêu hóa chưởng, hướng chỗ thanh niên áo tro đánh ra, hư không xuất hiện huyết sắc chưởng ấn cực lớn, huyết khí bốc hơi đem không khí gạt mở, đồng thời thân hình Lâm Tiêu chợt bắn tới đánh úp về hướng Kinh Triệu.
- Loạn Đao Trảm!
Chiến đao mỏng tanh không ngừng chém ra, đao ảnh trùng điệp hợp chung một chỗ va chạm vào đại thủ ấn, xé mở thành vô số mảnh nhỏ.
Trong nháy mắt ngắn ngủi này, Lâm Tiêu đã đi tới trước mặt Kinh Triệu.
- Nhật Nguyệt Luân Hồi đao!
Đao mang sắc bén sáng lên, đao ý đáng sợ lưu chuyển, điên cuồng tràn ra.
- Là đao ý, thật mạnh, ít nhất cũng phải là tiểu thành!
Trong lòng Kinh Triệu cả kinh, bảo kiếm chặn ngang trước người kiệt lực ngăn cản.
Ầm vang một tiếng, đao ý tung hoành mà ra, dễ dàng phá tan phòng ngự của Kinh Triệu, sau đó đánh vỡ hộ thể nguyên lực, sắc mặt Kinh Triệu trắng bệch phun ra ngụm máu tươi, bị kình khí đập vào liên tục thối lui, tràn đầy nguy cơ.
- Thương!
Trong thời khắc nguy cấp, Thạch Giác rốt cục xuất thủ, một đạo kiếm quang trống rỗng xuất hiện, nhanh như chớp bạo lướt đi ra, nháy mắt đi tới sau lưng Lâm Tiêu.
- Đang đợi ngươi đây, Di Sơn Điền Hải!
Tận sâu trong mắt Lâm Tiêu hiện lên tia cười lạnh, trở tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/1796571/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.