- Bạo!
Một tiếng quát chói tai, thân ảnh Lâm Tiêu nổ tung hóa thành ba đạo tàn ảnh bắn ngược ra ba phương hướng.
Xuy xuy xuy…
Xem thường hai tàn ảnh khác, hơn mười dây mây trực tiếp đánh tới chân thân Lâm Tiêu.
- Dây mây này có thể phân biệt chân thân của ta!
Trong lòng Lâm Tiêu giật mình, ánh mắt ngưng tụ, chiến đao chém ra nhanh như chớp.
Nghênh Phong Nhất Đao Trảm!
Đối mặt những sợi dây nhanh như thiểm điện kia, Lâm Tiêu không thi triển Luân Hồi đao quyết mà dùng Nghênh Phong Nhất Đao Trảm.
Đao ý tràn ra, chiến đao như trận gió lướt tới nháy mắt chặt đứt hơn mười dây mây.
Hưu hưu hưu…
Còn lại hơn hai mươi dây lập tức quấn chặt lấy toàn thân Lâm Tiêu.
Sợi dây như ngón cái gắt gao bao trùm thân hình Lâm Tiêu, không ngừng co rút lại, lực quấn siết chặt, phảng phất như muốn siết chết hắn.
- Lực lượng thật lớn!
Bởi có Thanh Nguyên giáp trên người, đại bộ phận lực lượng siết chặt bị Thanh Nguyên giáp hấp thu, nhưng mặc dù là như thế vẫn còn hơn hai mươi dây quấn quanh, làm Lâm Tiêu có cảm giác hít thở không thông.
Vẻ mặt hắn lạnh lùng băng sương, dù bị quấn chặt nhưng không chút thay đổi, chiến đao huy động lại chặt đứt bảy tám dây.
Chỉ còn lại không tới hai mươi dây.
Hưu hưu hưu…
Lúc này xa xa bay tới một đạo kiếm quang, phốc phốc chém lên dây, chỉ tiếc uy lực không lớn, chỉ chặt đứt ba bốn dây.
Là Trần Tư Tư cắn răng ra tay.
Bởi vì đại bộ phận dây mây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/1796715/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.