Trử tổng quản xoa xoa hai tay, thần tình kích động nói.
Tại thời khắc mấu chốt này, hắn cũng không cùng Lâm Tiêu khách khí.
- Cái này về sau lại nói, tạm thời cũng không cấp bách.
Trên người Lâm Tiêu cũng không thiếu giá trị cống hiến cùng ngân lượng, ngược lại cũng không vội.
- Như vậy sao được.
Trử tổng quản liên tục xua tay:
- Lâm Tiêu, ngươi có thể lấy ra những linh dược này, đã đủ nhìn thành ý của ngươi, Vũ Điện chúng ta sẽ không chiếm tiện nghi của đệ tử, ngươi yên tâm, những linh dược này của ngươi, ta toàn bộ vượt qua giá thị trường hai mươi phần trăm mua.
Thấy Lâm Tiêu tựa hồ muốn nói gì, lúc này Trử tổng quản khoát tay chặn lại.
- Ngươi đừng cự tuyệt, đối với Vũ Điện mà nói kỳ thực cũng không thiếu chút tiền ấy, nhưng đối với một võ giả mà nói, ngân lượng là cần thiết trong quá trình tu luyện, nếu như ngươi không đồng ý mà nói, ta tình nguyện không lấy linh dược của ngươi.
Lâm Tiêu cười khổ một tiếng, liền không nói cái gì.
- Ha ha…
Dược đại sư cười nói:
- Trử tổng quản, hiện tại vấn đề đã tạm thời giải quyết, những linh dược này ta lập tức phát ra, để tất cả Luyện Dược Sư của Dược Sư Đường mau chóng luyện chế, cần phải lấy tốc độ nhanh nhất đem những linh dược này chuyển hóa thành đan dược.
- Ta cũng gia nhập.
Lâm Tiêu cười nhạt một tiếng.
- Ngươi?
Dược đại sư ngẩn ra.
Khóe miệng Lâm Tiêu phác thảo lên vẻ tươi cười:
- Dược đại sư ngươi đừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/1796979/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.