Vốn lấy thực lực của hắn nếu đối chiến với con yêu thú này tuy rằng vẫn có thể tử vong, nhưng ít nhất còn có thể kiên trì một lát, đáng tiếc hắn tự cho rằng mình có trí tuệ của nhân loại, cuối cùng thông minh bị thông minh hại, chỉ hai hiệp bản thân đã trọng thương, sắp chết.
- Ta là phó đoàn trưởng Huyết Ma mã tặc đoàn, nhị phẩm luyện dược sư, ta còn có nhân sinh thật tốt chưa hưởng thụ, bây giờ chết trong tay con yêu thú tam tinh này, ta không cam lòng, không cam lòng ah…
Cảm giác được lực lượng trong cơ thể dần biến mất, trong lòng Quý Lạc tràn ngập hối hận cùng tuyệt vọng, giờ khắc này hắn hối hận không trực tiếp giết chết Lâm Tiêu, đuổi theo hắn trêu đùa tra tấn, nếu không bản thân tuyệt đối sẽ không chết ở nơi này.
Hoa hoa!
Trong ánh mắt của hắn, con yêu thú khủng bố dữ tợn chậm rãi đi tới trước mặt hắn, nắm lấy thân thể hắn, chậm rãi kéo vào cửa động tối đen sâu thẳm kia.
- Không…ta không muốn chết, không muốn chết!
Trong lòng Quý Lạc tuyệt vọng hò hét, hắn muốn giãy dụa nhưng không còn chút khí lực, chỉ cảm thấy đau đớn truyền vào đầu óc, thống khổ không thôi.
Không biết qua bao lâu, Quý Lạc bị con yêu thú khủng bố kéo vào tận sâu trong huyệt động tối tăm, bên trong có một thạch thất khổng lồ, tựa hồ mới đào móc đi ra, lại không dơ dáy bẩn thỉu, vô cùng sạch sẽ.
- Đây là…
Đột nhiên hai mắt hắn trợn tròn, trong tầm mắt của hắn, tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/1797235/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.