- Đao ý sắc bén quá, không uổng là hai đại gia tộc của Thành Đao. Các người nhìn cường giả từ Hóa Phàm cảnh trở lên của hai đại gia tộc đi, hầu hết đều lĩnh ngộ đao ý, dù không thì cũng có hình dạng ban đầu của đao ý, hèn gì có thể quản lý Đảo Đao Vương nhiều năm.
- Nhanh châ lên, mọi người mau lùi lại, tránh xa chút, lát nữa hai đại gia tộc đánh nhau sẽ bị vạ lây đấy!
- Chết tiệt, nhiều đao khách quyết đấu, không biết lát nữa tình hình thế nào. Máu ta đang sôi sục lên rồi!
Đám võ giả vây xem biểu tình kích động, bàn tán xôn xao. Bọn họ thụt lùi ra sau một khoảng cách, vẻ mặt hoặc kinh khủng, hưng phấn, âm trầm nhìn Khương gia, Nhiếp gia. Mỗi người ý nghĩ khác nhau.
Nhiếp Hùng phất tay với đệ tử Nhiếp gia sau lưng, lạnh lùng nói:
- Các người đừng đánh, lùi lại đi.
Nhiếp Lãng lo lắng nói:
- Phụ thân!
Nhiếp Hùng quay đầu, ánh mắt nghiêm khắc hét to:
- Ta nói lui xuống, các ngươi không nghe thấy sao?
Khương Nhân Kiệt khiêu chiến với Nhiếp Hùng chỉ là gia chủ hai đại gia tộc đối chiến. Nếu hỗn chiến, Khương gia, Nhiếp gia là hai đại gia tộc Thành Đao, sẽ tạo thành hậu quả rất nặng nề.
Nhiếp Lãng cắn răng:
- Vâng!
Nhiếp Lãng không cam lòng lùi xuống, lạnh lùng nhìn đệ tử Khương gia như muốn nhớ kỹ mặt bọn họ. Tay phải siết chặt chiến đao, khớp xương trắng bệch.
Nhìn công kích vừa rồi thì Nhiếp Hùng yếu thế hơn, nếu đánh tiếp, Nhiếp Lãng thầm lo cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/200040/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.