Hai người móc ra hết ngân phiếu trên người, bắt chước Lưu Vọng gọi thuộc hạ góp đủ năm ức lượng, lòng nhỏ máu giao vào tay Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu đếm kỹ số ngân phiếu, vừa lòng gật gù:
- Không tệ, không tệ.
Hạ Luân, Hà Sâm chật vật nhìn Lâm Tiêu, muốn đi:
- Chúng ta đi được chưa?
Lâm Tiêu gật đầu với Hà Sâm:
- Khoan, ngươi có thể đi.
Lâm Tiêu ngăn lại Hạ Luân bị thương nặng nhất, chỉ có thể run rẩy đứng:
- Nhưng ngươi thì ở lại.
Hạ Luân cố nén căm hận nhưng giờ chúng tràn ra con ngươi, mặt vặn vẹo hỏi:
- Tiểu tạp chủng, ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ ngươi nói không giữ lời?
Đám người Hạ gia nóng nảy, bọn họ như ong vỡ tổ vây quanh Lâm Tiêu. Ai nấy cầm vũ khí, phập phồng lo sợ nhìn Lâm Tiêu.
Hà Sâm, Lưu Vọng giật nảy mình, hai nhà căng thẳng, sát khí tỏa khắp nơi, không khí lần thứ hai đông lại.
Bọn họ sợ Lâm Tiêu không giữ lời, tuy khả năng này không lớn nhưng đến lúc đó chẳng những tiền mất mà mạng cũng tiêu, thế mới oan.
Lâm Tiêu lạnh nhạt nói:
- Đừng nóng, Lâm mỗ nói chuyện giữ lời, nhưng ta rất hứng thú với Tinh Nguyên Hóa Khí ngươi vừa thi triển, giao bí tịch Tinh Nguyên Hóa Khí ra rồi ta thả ngươi đi.
Lâm Tiêu không hứng thú với Càn Nguyên Công, La Sát quyết, Đoạn Thủy Đao quyết gì đó Hà Sâm, Lưu Vọng vừa thi triển. Nhìn từ uy lực thì tối đa chúng nó chỉ là công pháp, bí tịch Địa cấp trung giai mà thôi, không có tác dụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-dan-ton/200059/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.