Kiếp lôi sắc bén tựa như lưỡi dao đánh xuống lộ ra một luồng uy thế niết bàn, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, nổi giận gầm lên một tiếng, kiếm khí xông thẳng lên trời, chỉ thấy thanh kiếm Võ Mệnh Thiên Cương trấn thủ hư không, kiếm khí tàn sát bừa bãi, trấn áp lực lượng hủy diệt vừa đánh xuống kia.
Diệp Không Phàm lạnh lùng hừ một tiếng, bàn tay khẽ động, sau đó tức khắc đánh tới phía Tần Vấn Thiên, đồng thời, bên trên hai vị Võ Mệnh Thiên Cương dung hợp phía sau hắn, một cái chưởng ấn Lôi Thần vô cùng khổng lồ đánh về phía Tần Vấn Thiên, hư không rung lên, mới chỉ trong khoảnh khắc, trời đất chấn động, cả người Tần Vấn Thiên đều bị lôi đình bao phủ, hắn nắm chặt đại chưởng ấn lôi đình trong giây lát, giống như nắm lấy cả mảnh hư không này.
Trong mắt Diệp Không Phàm hiện ý cười buốt lạnh, ánh mắt của hắn khi nhìn Tần Vấn Thiên giống như là đang nhìn người chết.
Người bên dưới nhìn thấy chưởng ấn lôi đình này, trong lòng đầy kinh ngạc, xem ra cách biệt về thực lực giữa hai người cũng không nhỏ, tên Tần Vấn Thiên này không chết cũng phải trọng thương.
Trong mắt Lý Hàn U hiện lên vẻ miệt thị, nếu như Tần Vấn Thiên chỉ có một chút thực lực thế này, không khỏi thật khiến cho người ta phải xem thường, ném hết mặt mũi của Trượng Kiếm tông, ngày trước lại còn dám từ chối lời mời của Mai Sơn kiếm chủ, cũng là sư phụ nàng, quả thực là ngông cuồng đến mức không biết tốt xấu.
- Grào! Một tiếng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-tinh-hon/1303352/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.