Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc cuối cùng cũng gặp lại Thiên Thủ, đã nhiều ngày qua, mặc dù mỗi ngày đều có người đến đây đưa cơm, nhưng Thiên Thủ không hề lộ diện qua.
- Trưởng lão.
Tần Vấn Thiên đứng dậy, hô một tiếng.
- Ân.
Thiên Thủ gật đầu:
- Tần Vấn Thiên, sự tình đã điều tra xong, có người nguyện ý làm chứng sự tình ở trong Hắc Ám Sâm Lâm, Âu Phong quả thực dẫn người truy sát ngươi, đối với sự kiện một tháng trước ở trên Diễn Võ Đài, Chấp Pháp viện đã tuyên bố, thuộc về thù riêng, phạt ngươi cấm túc một tháng, ngoài ra bài danh của ngươi xếp sau cùng, hiện tại các ngươi có thể ly khai.
Tần Vấn Thiên nghe Thiên Thủ nói không khỏi lộ ra một tia vui vẻ, ở trong học viện đánh chết đồng môn là tuyệt đối cấm, Chấp Pháp viện lấy hai chữ thù riêng giải thích, rõ ràng là đang thiên vị hắn, điểm ấy Tần Vấn Thiên đương nhiên minh bạch, hơn nữa kiểu xử phạt này căn bản không ra gì, bất quá là ở chỗ này bế quan một tháng mà thôi.
Rõ ràng thiên vị như thế, mọi người cũng nhìn ra được, nhưng hiện thực chính là như vậy, chỉ cần ngươi có đầy đủ thiên phú được coi trọng, liền có thể hưởng thụ đãi ngộ không bình thường.
- Đa tạ Trưởng lão.
Tần Vấn Thiên cười nói, cáo từ một tiếng, liền cùng Phàm Nhạc rời đi.
Lúc này, một đạo huyễn ảnh màu trắng trực tiếp nhảy vào trong ngực Tần Vấn Thiên, Tiểu Hỗn Đản thò đầu ra, cọ cọ lên mặt Tần Vấn Thiên.
Ở phía trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dao-tinh-hon/1390740/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.