Thật vất vả mới đến giờ tan làm, Hạ Toa kì kèo mè nheo đợi đến tất cả mọi người đi hết mới đi ra khỏi phòng làm việc . Nhớ tới một ngày hôm nay bị xem thường tựa hồ so với hai mươi năm tới của cô còn nhiều hơn, trong lòng mặc dù có chút khó chịu, lại chỉ có thể trách mình không tìm hiểu đầy đủ.
Một người một thang máy thật đúng là thoải mái, Hạ Toa nhìn thang máy trống trải , thở phào nhẹ nhõm.
Đinh ~~ kèm theo một tiếng kêu thanh thúy cửa thang máy liền mở ra, Hạ Toa phục hồi tinh thần lại, nhìn một chút đại sảnh, tựa hồ không có người nào, bước nhanh đi ra cổng .
Bim bim bim ~~~~~~ một chiếc limousine màu đen dừng ở cửa, thấy Hạ Toa đi ra không ngừng bấm còi.
“Tên nào bị bệnh thần kinh, bấm còi loạn làm gì.” Hạ Toa lẩm bẩm đi tới một bên không để ý tới, đưa tay vẫy xe.
Chiếc xe màu đen sang trọng giống như đối nghịch cùng cô , chạy đến trước mặt cô, cô đi phía trước, xe cũng đi phía trước, Hạ Toa tức giận dậm chân khẽ nguyền rủa.
“Bệnh thần kinh, có xe là giỏi lắm à.”
Cửa sổ xe màu đen chậm rãi hạ xuống, Tần Lạc tà mị cười.
” Em yêu, để chồng em đưa em về nhà nhé.”
Hạ Toa sửng sốt, nghiêng đầu, thấy khuôn mặt muốn đánh của Tần Lạc , hận nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp giả vờ không biết.
“Em yêu, chẳng lẽ còn muốn anh bế em lên xe sao?”
Nhìn khuôn mặt Hạ Toa thở phì phò , dáng người cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dep-trom-tim-dai-thieu-phuc-hac-dung-phach-loi/805046/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.