Hạ Toa cả đêm không về, Tần Lạc vẫn ở nhà chờ, nhưng đợi đến buổi trưa ngày hôm sau , cũng không thấy cô trở lại. Trong lòng có chút nóng nảy, đang muốn ra cửa tìm kiếm, lại nhận được điện thoại của Tần Di , vội vã chạy tới quán rượu, nhìn Hạ Toa đang mê man nằm ở trên ghế sofa. Trong lòng không có cảm giác, muốn ôm Hạ Toa về , lại bị Tiêu Thần ngăn lại.
"Anh là Tần Lạc phải không ?" Tiêu Thần mang chút say nhìn Tần Lạc hỏi.
"Đúng là tôi , có vấn đề gì sao?" Tần Lạc liếc mắt nhìn Tiêu Thần nhún nhún vai, khom người chuẩn bị đi ôm Hạ Toa.
"Tôi muốn nói chuyện với anh một chút!" Tiêu Thần nhìn Tần Lạc, nghiêm giọng nói.
"Không rảnh."Từ lúc hắn vào quán rượu đầu tiên nhìn liền nhận ra Tiêu Thần, đối với Tiêu Thần hắn cũng không có một tia hảo cảm, không chút khách khí cự tuyệt.
"Anh." Tiêu Thần còn muốn nói thêm cái gì, nhưng khi nhìn đến Tang Thuyết đi vào, không nói thêm nữa.
"Tần Lạc, chị có chuyện muốn nói với em ." Tang Thuyết nhìn Tần Lạc, mặc dù là giọng điệu thương lượng , nhưng trong giọng nói lại có hàm ý bất luận kẻ nào không được phép cự tuyệt.
Tần Lạc nhìn Hạ Toa còn đang co rúc ở trên ghế sa lon , chần chờ một chút, vẫn là đi theo Tang Thuyết ra ngoài.
Tần Di ngồi ở bên phòng đối diện , nhìn Tang Thuyết đi tới, dịch thân thể, để ra khoảng trống bên cạnh . Tần Di nhìn Tần Lạc, thở dài cái gì cũng không nói.
"Em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dep-trom-tim-dai-thieu-phuc-hac-dung-phach-loi/805224/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.