Hạ Toa ngồi ở trên giường, vươn vươn lưng mỏi, nhìn gian phòng trống trải , có chút mất mác, tầm mắt chuyển tới nơi còn có thể cảm thấy bóng dáng Tần Lạc tồn tại, nhưng tất cả đều không trở về được.
Chuông cửa kêu leng keng , cắt đứt suy nghĩ của Hạ Toa , nhìn đồng hồ, gãi gãi đầu , đi xuống lầu mở cửa.
"Anh dậy sớm vậy ? Đợi em thay quần áo ." Thấy Tiêu Thần đứng ở ngoài cửa , Hạ Toa còn buồn ngủ nói, đi lên lầu.
"Từ từ đi, không vội vàng ." Tiêu Thần đóng cửa lại, đổi giày, hướng về phía bóng lưng Hạ Toa nói.
Mặc dù là lần đầu tiên tới, nhưng giống như tới rất nhiều lần , Tiêu Thần quen cửa quen nẻo đi vào phòng bếp, từ trong tủ bát lấy ra chén , đem đồ ăn mới mua chuẩn bị thỏa đáng, để vào trên bàn ăn. Lại từ trong tủ lạnh lấy ra sữa tươi, rót một ly.
"Anh là bảo mẫu nhà em sao?" Hạ Toa từ trên lầu đi xuống , thấy đồ ăn trên bàn , không khỏi nhạo báng Tiêu Thần .
"Nếu như em nguyện ý, anh chính là bảo mẫu của em ." Nhìn Hạ Toa ngồi ở bên cạnh bàn ăn điểm tâm , Tiêu Thần cười hì hì nói qua.
"Ăn ngon thật, anh cũng ăn đi ." Hạ Toa gắp lên một chiếc bánh bao hấp đưa đến bên khóe miệng Tiêu Thần nói.
Bánh bao hấp không phải ngọt, nhưng là ăn ở trong miệng Tiêu Thần so mật còn ngọt hơn , đặc biệt là Hạ Toa cũng không có đổi đũa, vẫn cầm cặp đũa đó gắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dep-trom-tim-dai-thieu-phuc-hac-dung-phach-loi/805315/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.