Mặt trời ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào phòng bệnh, Hạ Toa ngồi ở trên giường, nhìn Tiêu Thần kiên nhẫn bóc vỏ trái cây , trên mặt nhàn nhạt cười. Cô rất rõ ràng tại sao muốn đẩy Tiêu Thần ra , bởi vì cô cảm giác mình không còn gì vướng bận nữa, cha mẹ cô ném cô ở thành phố S chẳng quan tâm, người đàn ông cô thích lại là của người khác rồi, trong lòng cô thật sự là rất khổ, rất khổ, tuy nói bên cạnh cô còn có Tiêu Thần, nhưng cô cuối cùng không có yêu hắn. Chỉ là không nghĩ tới ông trời còn không muốn thu mạng của cô, đây có phải là đại nạn không chết, tất có hậu phúc không ? Cô bây giờ còn không biết được .
"Vết thương thế của anh không sao chứ?" Hạ Toa nhận lấy quả táo Tiêu Thần đưa tới hỏi thăm.
"Không sao, về sau không được làm như vậy nữa biết không, làm anh sợ muốn chết." Tiêu Thần ngồi ở bên giường, có chút hơi giận chỉ trích . Chỉ là chuyện lần này cũng làm cho hắn kiên quyết nhất định phải cùng Hạ Toa ở chung một chỗ. Dù sao đầu năm nay người có thể vì mình mà liều mạng , thật sự là tuyệt chủng. Nếu như hắn biết Hạ Toa nghĩ khác thì chỉ sợ bực muốn chết.
"Em biết rồi, lúc nào thì xuất viện được ?" Mùi của bệnh viện làm cho cô muốn phun, một phút cũng không muốn ở thêm.
" Ở thêm một ngày nữa ." Mặc dù bác sĩ đã nói đã không có gì đáng ngại , nhưng hắn vẫn không yên lòng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dep-trom-tim-dai-thieu-phuc-hac-dung-phach-loi/805480/quyen-3-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.