Chẳng bao lâu sau An Nhược lại một lần nữa ngồi vào trong chiếc xe Land Rover này, nhìn chiếc xe chậm rãi rời khỏi Mậu Hưng.
Bình thường vào giờ này cô đang ngồi trong văn phòng của bộ phận Marketing và xem một đống lớn các loại bảng biểu.
An Nhược quay đầu liếc mắt nhìn Lục Mặc Hiên một cái, từ giờ trở đi công việc của cô là hầu hạ Lục Mặc Hiên cho thật tốt, chỉ cần Lục đại thần vui vẻ thì trên dưới Mậu Hưng đều vô cùng phấn chấn, tiền lương của cô cũng theo đó mà tăng lên.
Bộ phận Marketing thiếu đi Phan Mộng Lệ và An Nhược, Triệu Thâm Du không muốn vì lao lực quá độ mà ảnh hưởng đến dung nhan của chị ta nên tất cả giấy tờ lặt vặt và bảng biểu chị ta đều sẽ không động tới, chính vì thế mà tất cả công việc mệt nhọc này đều rơi trên đầu Mẫn Cần
Thành viên tổ 1 của bộ phân Marketing nhìn thấy Mẫn Cần giận đến run người nhưng không người nào chịu đứng lên nói giúp cô ta với Triệu Thâm Du, trong lòng tất cả mọi người đều vui mừng khi người khác gặp họa.
Để xem con nhỏ Mẫn Cần này còn hung hăng được đến ki nào!
Mẫn Cần giẫm lên đôi giày cao gót 8 phân lộc cộc rời khỏi phòng làm việc của Triệu Thâm Du, khuôn mặt đánh một tầng phấn lót cực dày đang gắt gao nhíu lại.
Trong mắt lóe lên một tầng hận ý, Lý Khánh Dương làm ăn cái kiểu gì không biết, lúc cùng cô ta lăn lộn trên giường thì nói rất hùng hồn nhưng đến lúc này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dich-quan-sung-co-vo-nho-me-nguoi/1224556/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.