An Nhược cẩn thận trả lời mấy câu hỏi của cảnh sát, đem mọi chuyện nói rõ ràng, nhưng những lời An Nhược nói không phải tất cả đều là sự thật.
Trong lời khai, An Nhược không hề nói mình quen biết Lý Thành Minh, mà chỉ nhấn mạnh cô gặp phải một kẻ điên, hơn nữa còn nghiêm khắc yêu cầu cảnh sát xử phạt Lý Thành Minh thật tốt.
Cảnh sát liên tục gật đầu, luôn mồm khẳng định sẽ nâng cao cảnh giác ở khu vực này, bảo đảm sự an toàn cho nhân dân, An Nhược nghe xong hết sức hài lòng gật gật đầu.
Diệp Hạo nhàn nhã đứng dựa lưng vào vách tường phía sau, tất cả những gì An Nhược nói anh nghe không sót một chữ. Thì ra là gặp phải kẻ điên, Diệp Hạo còn tưởng là An Nhược phạm phải trọng tội gì nên bi áp giải đến cục cảnh sát. Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Diệp Hạo lập tức lấy điện thoại di động ra, lại gửi thêm một tin nhắn nữa cho Lục Mặc Hiên.
An Nhược từ trên ghế đứng lên, cảnh sát lịch sự bắt tay với cô, sau khi cảm ơn cảnh sát xong, cô đi ra khỏi phòng lấy lời khai.
An Nhược vừa bước chân ra khỏi phòng lấy lời khai mấy bước liền nhìn thấy một đám người áo đen đứng vây quanh một tên nhà giàu.
An Nhược tập trung nhìn, cái vẻ mặt đắc ý của tên nhà giàu này không phải là tên Cẩn thiếu đê tiện vô liêm sỉ sao?
An Nhược nhìn quanh bốn phía, nếu là ở Thịnh Tinh, An Nhược đối mặt với Sở Cẩn như thế này thì tỉ lệ an toàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dich-quan-sung-co-vo-nho-me-nguoi/1224591/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.