Lúc An Nhược và Lục Mặc Hiên đi ra, Trương Vĩ Lâm vẫn đứng trước cổng bệnh viện như cũ, sống lưng thẳng tắp, duỗi thẳng hay tay một trước một phải, bình tĩnh điều tiết giao thông. Lục Mặc Hiên nắm tay An Nhược đi tới cửa lớn bệnh viện, Trương Vĩ Lâm nhìn thấy anh liền muốn đưa tay lên chào, anh liền phất tay ngăn cản cậu ta, ra hiệu cho cậu ta cứ tiếp tục làm việc. Trương Vĩ Lâm nhận được chỉ thị của Lục Mặc Hiên, lập tức quay người, trong ánh mắt lóe lên sự nghiêm túc.
An Nhược huých cho Lục Mặc Hiên một cái, hết lời khen ngợi Trương Vĩ Lâm: "Vị thiếu úy này cũng được đấy chứ, làm việc đâu vào đấy, ứng biến linh hoạt. Trông cũng thật thà chất phác. Hồi trước ở thôn Tiền Đường, bác Hồng có nhờ em làm mối cho con gái của bác ấy, bảo là muốn tìm một người quân nhân, em thấy vị thiếu úy này cũng không tệ."
Lục Mặc Hiên kéo An Nhược đi đến chỗ đỗ xe, búng vào trán cô một cái, nơi khóe mắt mang ý cười nồng đậm: "Chuyện mình còn lo chưa xong mà đã muốn làm mai cho người khác nữa sao? Có phải em rất thích ăn chân heo đúng không?"
Nếu tác hợp thành công một đôi vợ chồng, bà mối sẽ nhận một một cái chân giò rất lớn, đây đã trở thành tục lệ của thành phố A và một số tỉnh thành khác. Vẻ mặt của các bà mối khi nhận được chân giò vô cùng rạng rỡ. Có bà mối một năm nhận được năm sáu cái chân giò lớn, mua mấy túi muối về để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dich-quan-sung-co-vo-nho-me-nguoi/634541/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.