"Vũ hồn cấp mười, dĩ nhiên là Vũ hồn cấp mười!"
Vũ hồn cấp mười, đừng nói Thương Lan huyện, ngay cả vương quốc Lạc Thông cũng không có nhiều!
Hoàng Minh nhìn tam nhãn Hắc Hổ huyền phù phía sau nhi tử kia, hai nắm đấm siết chặt, bởi vì kích động mà thân thể kìm chế không được khẽ run lên.
Tiếng cười của Hoàng Kỳ Đức ở trên đại điện vang vọng thật lâu.
Lần này đến võ điện, không ngờ lại khiến hắn kinh hỉ lớn như thế!
“Tốt, tốt, tốt!" Hoàng Kỳ Đức luôn miệng cười to nói, hắn hít sâu một hơi, tận lực áp chế kích động ở trong lòng.
Hai mắt hắn tràn đầy ý mừng, từ ái nhìn tôn tử có Vũ hồn cấp mười. Hắn tin tưởng, trải qua sự tận tâm bồi dưỡng sau này của Hoàng gia trang, tôn tử có Vũ hồn cấp mười này tuyệt đối có thể đột phá được mơ ước cả đời này: cảnh giới không thể đạt tới của Hoàng Kỳ Đức hắn!
Lúc này, Hoàng Bằng đi tới trước mặt Hoàng Minh, nói: "Chúc mừng đại ca."
Hoàng Minh nhìn vẻ mặt chân thành của Hoàng Bằng, vỗ vỗ bả vai hắn, cười nói: "Cảm ơn ngươi Nhị đệ!" Rồi bỗng nhiên dừng một chút, nói: "Để cho Tiểu Long tới thức tỉnh Vũ hồn, nói không chừng cũng có Vũ hồn cấp mười."
Nhưng ngữ điệu này cho dù ai cũng nghe ra được, đây là Hoàng Minh đang an ủi Hoàng Bằng. Vũ hồn cấp mười là như nào chứ? Ai cũng có thể có sao?
Trong đại điện Hoàng gia trang, tất cả trưởng lão, quản sự cũng rối rít đi tới trước mặt Hoàng Minh chúc mừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dich-thien-ha/2116102/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.