Edit Phu Dung
Bữa tối ở trong phòng dùng cơm, Đoan Tuấn Mạc Nhiên im lặng và cơm và gắp đồ ăn, đôi mắt to đen láy nhìn xuống một cách lười biếng, không có chút hứng thú muốn nói chuyện.
Lăng Tây Nhi gắp thức ăn bỏ vào trong bát, lo lắng nhìn hắn một cái, thương thế của hắn thật sự không có gì chứ? Nhưng tại sao sắc mặt lại tái mét như vậy, giống như vừa đối phó kẻ địch có thù sâu hận lớn vô cùng.
“Ngươi… Nếu ngươi không muốn ăn có thể không ăn cơm, ngươi dùng bữa đi!” Lăng Tây Nhi nhỏ nhẹ mở miệng. Nàng thật sự lo lắng hắn quá nghiện khều khều những hạt cơm, thuận tiện qua đây khều cái cổ của nàng.
Hắn không lên tiếng, mí mắt cũng lại thèm nhướng lên, chỉ lẳng lặng ăn cơm.
“Chúng ta phải trở về nhà sao?” Lăng Tây Nhi muốn lấy lòng Đoan Tuấn Mạc Nhiên, cố ý nhấn mạnh chữ “Nhà”, ít nhất trong giờ phút này, nàng muốn nói rõ lập trường của mình không phải sao?
“Ngươi cuối cùng coi Đoan Tuấn vương phủ là nhà rồi sao?” Đoan Tuấn Mạc Nhiên rốt cuộc mở miệng vàng, mặc dù cảm thấy có chút kỳ lạ.
“Hử? Nói vậy là có ý gì?” Lăng Tây Nhi khó hiểu nhìn Đoan Tuấn Mạc Nhiên. Hắn bị gì vậy, từ khi cùng Lãnh Tuyệt Tâm quyết đấu xong trở về, nét mặt lúc nào cũng không vui còn đối xử với nàng như kẻ thù nữa.
“Ngươi không hiểu sao?” Đoan Tuấn Mạc Nhiên miễn cưỡng ngước lên, nhìn Lăng Tây Nhi với ánh mắt hung ác nham hiểm.
Nàng lắc đầu, hơn nữa thái độ rất cung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-diem-vuong-phi/2259918/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.