Tôn Nhạc bị Nhược nhi ôm chặt eo, cảm giác được cánh tay hắn mạnh mẽ mà có lực cùng hơi thở nam tính của hắn, chỉ cảm thấy như hồn còn ở trong mộng: một nam nhân thành thục như vậy, lại là Nhược nhi của nàng?
Nàng chỉ là ngẫm lại, hai mắt liền có điểm đăm đăm.
Lúc này, Nhược nhi cúi đầu nhìn về phía Tôn Nhạc, hắn tự tay vén tóc rơi trên trán Tôn Nhạc, tỉ mĩ quan sát mặt mũi của nàng, nhìn nhìn, hắn đưa tay vuốt ve hai má Tôn Nhạc, thở dài: “Tỷ tỷ, tỷ bây giờ so với trước kia xinh đẹp nhiều lắm, nếu trước đó không biết, ta thực nhận không ra đâu.”
Tôn Nhạc lúc này cũng đã tỉnh táo lại, nàng ngước mắt đánh giá thanh niên thành thục trước mắt này, cúi đầu nói: “Ta cũng vậy, nhận không ra Nhược nhi rồi.”
Nhược nhi nghe vậy ha ha cười, hắn ngẩng cằm lên, lỗ mũi hướng lên trời, đắc ý nói: “Đó là bởi vì ta trưởng thành đại nam nhân! Tỷ tỷ, ta bây giờ là không phải dễ nhìn lắm sao? Có phải so với tỷ cao lớn hơn không? Tỷ thấy được ta hiện tại, có cảm thấy rất vui vẻ, rất hài lòng hay không?”
Nhược nhi liên tiếp nói ra mấy câu hỏi này, bất kể là Tôn Nhạc đang bị hắn ôm, hay là mọi người phía sau hắn, đều là liên tiếp rơi ra một đống hắc tuyến.
Lời này có điểm trẻ con, đây cũng không phải chỗ kỳ quái. Buồn cười là, một thanh niên trong uy nghiêm lộ ra sát khí cùng cao quý như vậy, nói ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-diem-xinh-dep/2134161/chuong-118.html