🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tịnh Hải lặng lẽ nhìn ngắm ánh hoàng hôn buông xuống đỏ rực cả một trời, cảm thấy lòng như ai đốt cháy. Nhấp ngụm rượu vang đỏ, ánh mắt bà có phần lay động. Từ trong chiếc ví đã cũ lấy ra một tấm ảnh nhàu nát. Tịnh Hải trầm ngâm nhìn hồi lâu.

Trên nền trắng, một cô gái tầm mười mấy tuổi với mái tóc dài xõa đằng sau, ánh mắt u buồn và không chút cảm xúc nhìn vào máy ảnh.

Là tấm ảnh mà lúc chuẩn bị đám tang cho Đình Hưng, Tịnh Hải đã nhìn thấy. Người đàn bà vì quá đau khổ khi mất đi đứa con trai bé bỏng đã quá mù quáng trước mọi việc. Bà cho rằng đó là tấm ảnh về đứa con gái mà Tịnh Hải đã bắt gặp trước cửa nhà với bàn tay đầy máu. Ngày hôm ấy, Tịnh Hải đã nhìn thấy Bình Nhi. Đúng như vậy, là đứa con gái đã giết chết con bà. Bà căm hận nó, căm hận kẻ đã làm bà phải rời xa con trai. Trách sao được, bà luôn muốn kẻ đã hại chết con trai mình phải tù tội, nhưng sao đây? Cô gái ấy điên, cô ấy bị điên. Pháp luật chẳng thể làm gì với người điên.

Tịnh Hải gằn tia nhìn uất hận, bàn tay bóp nát bức ảnh nhàu nát. Đã bao lần, bà nhớ về đứa con trai quá cố tội nghiệp, thì lúc đấy nỗi hận trong bà lại càng lớn hơn. Với Tịnh Hải bây giờ, pháp luật không thể bắt kẻ đã giết Đình Hưng, nhưng bà thì có thể. Bà có thể giết nó để trả thù cho Đình Hưng.

Nhưng rồi một năm dài đằng đẵng cứ

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dien/1131801/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ Điên
Chương 33: Em muốn trả ơn!
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.