Ông ta lôi nó đi một cách thô bạo.Lôi nó tới 1 chiếc ca-no.Nó mặc,muốn lôi đâu thì lôi nó không còn biết một thứ gì.Đến khi ông ta lái ca-no đi nó mới cảm thấy lạnh,gió biển cứ thế tát vào mặt nó như những cái tát dành cho sự ngu ngốc của nó.Đến gần giữa biển,ông ta dừng chiếc ca-no lại.Cột sợi dây thừng vào lưng nó.Thả nó xuống biển chỉ cho cái đầu nó ngoi lên.Lạnh,một cảm giác lạnh thấu xương len lỏi qua từng người nó,nó sắp chịu không nỗi nữa rồi.Ông ta hỏi nó:
_ngươi tỉnh ngộ chưa_ông ta như quát vào mặt nó
_...
Không trả lời mà nó khóc ngất lên vì lạnh và vì đau.Ông ta tức giận,nhấn đầu nó xuống nước.Dòng nước lạnh buốt chui vào tai nó,mũi nó và đặc biệt tràn vào tim đang rỉ máu của nó.Đau chứ,không hiểu sao nó lại nghĩ tới hắn.Nó có ngu ngốc không khi bây giờ nó lại nghĩ đến hắn.Khó thở,1 cảm giác khó thở bám lấy nó dai dẳng.Nó sắp chết ư?không hơi thở dần trở lại với nó.Ông ta kéo đầu nó lên khỏi mặt nước,nhưng tấm thân nhỏ bé của nó vẫn ngâm trong nước như thế.Gọi điện thoại cho ai đó,ông ta áp sát vào tai nó.Quát lên:
_nghe đây
Nó biết đây là số điện thoại của hắn,số điện thoại cặp mà hắn tặng nó.Lắng nghe 1 tiếng nói quen thuộc vang lên.
_alo_giọng hắn vang lên tiếng nhạc chói tai của bữa tiệc.
_Thư đang bị ngâm dưới đáy biển,đến cứu nó đi_người đàn ông hét vào điện thoại
Im lặng hồi lâu
_cho tôi một lí do để cứu cô ta_hắn nói giọng bất cần
Tút Tút Tút
Ông ta dập máy,nhìn mặt nó.Một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dung-lai-do-cho-chong/504424/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.