Dưới ánh sáng lờ mờ của buổi sáng sớm, tiếng chuông cửa vang lên bất ngờ khiến căn nhà im lặng của Lê Tri dường như cũng run lên một nhịp.
Cô ngừng tay đang cầm cốc nước, bước đến cửa chính, liếc mắt nhìn qua mắt thần trên cửa chống trộm. Bên ngoài là một nam một nữ, cả hai đều xa lạ, ăn mặc nghiêm chỉnh.
Lê Tri quay đầu nhìn về phía chiếc Máy Cảnh Báo trên bàn trà, chuyên phát hiện khí tức bất thường và sóng năng lượng từ phó bản. Đèn báo vẫn tối đen.
Cô không mở hẳn cửa, mà chỉ kéo hé cánh cửa bên trong, đứng chắn sau lớp cửa sắt được lắp thêm, giọng lạnh nhạt:
“Xin hỏi hai người tìm ai?”
Người đàn ông cao lớn phía trước lập tức bước lên một bước, giọng nói trầm ổn:
“Chào cô, đồng chí Lê Tri. Chúng tôi là nhân viên của Phòng Ban Đặc Biệt Quốc Gia. Đây là thẻ chứng minh của tôi, tôi tên Diêu Minh Phong.”
Người phụ nữ đứng phía sau anh ta cũng rút ra thẻ, chìa qua khe cửa:
“Tôi là Đàm Mạn Ngữ.”
Lê Tri lặng lẽ cầm lấy hai tấm thẻ, mắt đảo nhanh qua thông tin và dấu xác nhận chính phủ, nhưng chưa vội mở cửa. Cô ngẩng đầu, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào Diêu Minh Phong:
“Mấy hôm trước tôi đi trung tâm thương mại, có phải hai người bám theo tôi không?”
Câu hỏi khiến cả hai đồng thời sửng sốt.
Đàm Mạn Ngữ luống cuống xua tay:
“Không, không có! Cô hiểu lầm rồi. Đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp cô.”
Diêu Minh Phong bổ sung:
“Chúng tôi chưa từng nhận nhiệm vụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-han-luu-san-choi-quy-quai/2748579/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.