Anh tiến vào lối đi, phía sau là hai người bám sát — Thôi Vĩnh Xuân giành được vị trí gần nhất, còn Kiều Á đi cuối, ánh mắt như muốn thiêu đốt lưng cậu ta.
Tay phải Lý Kiến Hề nắm chặt chuôi đao, ánh sáng mỏng từ thanh đao phát ra lờ mờ, chỉ có người chơi có tinh thần lực mạnh như Lê Tri và Tạ Khung mới có thể cảm nhận được.
Không có tiếng quát hỏi. Không có gậy giáng xuống. Cả ba người bình yên vượt qua như thể chưa từng tồn tại cửa ải nào.
Bên kia, Kiều Á và Thôi Vĩnh Xuân đều thở hắt ra như vừa đi khỏi quỷ môn quan.
Lê Tri lặng lẽ nhìn bạn trai mình, ánh mắt phức tạp. Trì Y thì không ngừng tâng bốc:
"Chắc chắn là do lời nói của Tri Tri làm các tăng nhân mềm lòng! Nhờ vậy nên người đi sau mới an toàn!"
Lý Kiến Hề thu đao, gật đầu một cách nghiêm túc:
"Tôi cũng nghĩ vậy."
Cả nhóm tập hợp lại, nghỉ ngơi một chút trước khi tiếp tục. Nhưng nghĩ đến những hiểm nguy chưa lường trước được ở phía trước, dù Kiều Á hay Chúc Yểu Yểu vừa mới thoát c.h.ế.t cũng không thể nào bình tĩnh nổi. Không ai dám lơi lỏng thêm một giây.
Thôi Vĩnh Xuân là người đi cuối trong nhóm. Ánh mắt cậu ta vẫn không rời khỏi hai người luôn kề cận bên Lê Tri. Trong phút chốc, đôi mắt ấy ánh lên một tia nham hiểm, như thể đang âm thầm tính toán điều gì đó đen tối.
Căn phòng tiếp theo mở ra sau khi cả nhóm băng qua hành lang. Khung cảnh trong phòng khiến ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-han-luu-san-choi-quy-quai/2755185/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.