Editor: Gấu Gầy
Beta: Gấu Lãng Du
"Thái thượng hoàng, bần đạo khấu thủ."
"Tiên sư miễn lễ... Đêm nay, chỉ vì người truyền tin hẹn gặp tại Thiềm cung, ta mong mỏi đến nỗi mắt ngóng về hoàng hôn. Bầu trời xanh thẳm này, đều nhờ người dẫn bước."
...
Trên sân khấu đang diễn ra vở kịch Côn Khúc kinh điển "Trường Sinh Điện", kể về câu chuyện tình của Đường Huyền Tông và Dương Quý Phi.
Ở góc lầu hai, trong một gian phòng tao nhã, Tô Mạch và Sở Hàn ngồi cạnh nhau, ngăn cách bởi một bàn gỗ nhỏ, trên bàn bày biện rượu và hoa quả.
Nghe kịch, uống trà, quả là nhàn nhã.
Tô Mạch không mấy hứng thú với kịch, nhưng Sở Hàn lại vô cùng thích thú.
Sở đại gia lúc này đang ngồi nghiêng người trên ghế gỗ, hai chân vắt chéo đầy vẻ bất cần. Nhìn chính diện, phần giữa quần phồng lên, thu hút ánh nhìn của "Dương Quý Phi" trên sân khấu, khiến nàng hát sai cả vài câu.
Bàn tay thon dài theo điệu nhạc gõ nhịp trên bàn, Sở Hàn lắc nhẹ đầu, mắt lim dim, dáng vẻ vô cùng thoải mái.
Sở Hàn như thế này, đừng nói người khác, ngay cả Tô Mạch cũng chưa từng thấy.
Quay đầu, Tô Mạch lại dùng ánh mắt nửa cười nửa không nhìn Sở Hàn.
Cảm nhận được ánh mắt của Tô Mạch, Sở Hàn nghiêng đầu, đầy vẻ nghi hoặc: "Có chuyện gì?"
Tô Mạch lắc đầu, tiếp tục nghe kịch.
Sở Hàn nghĩ ngợi một chút, nghi hoặc hỏi: "Lúc nãy ở hậu trường, cậu giận à? Vì sao?"
Sở Hàn không biết hành động của mình lúc đó kết hợp với tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-han-luu-song-trong-nhan-cach-tieu-sinh-vo-danh/1908778/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.