“Vô Song!”
“Vô Song đại ca!”
Trình Y Y cùng Tiếu Tiếu vui mừng chạy ra chào đón Vô Song. Vô Song nhe răng cười chào hỏi:
“Y Y, Tiếu Tiếu, ta đã trở lại.”
Phùng Ngọc Yến mỉm cười nói:
“Vô Song, ngươi có thể giới thiệu với ta, ai ở sau lưng ngươi không?”
Vô Song gãi gãi đầu. Trình Y Y và Phùng Tiếu Tiếu lúc này mới để ý đến ngoài cửa có một người đang rụt rè nhìn vào y quán. Đó là một cô nương trẻ tuổi, khuôn mặt xinh đẹp, có thể sánh ngang với Trình Y Y. Phùng Ngọc Yến có chút ngỡ ngàng, Xạ Điêu thế giới từ bao giờ lại nhiều người đẹp đến vậy?
“Nguyệt Nhi, ngươi vào đây.”
Vô Song quay ra vẫy vẫy tay gọi ngoài cửa cô nương. Cô nương tên gọi Nguyệt Nhi cũng đi vào, nhưng lại núp sau lưng Vô Song, tò mò nhìn những người trong y quán.
“Ngọc Yến tỷ, đây là Nam Cung Nguyệt, ta trên đường đi gặp nàng bị bọn cướp bắt lấy, tiện tay giải cứu.”
Phùng Ngọc Yến cẩn thận quan sát Nam Cung Nguyệt, chỉ thấy nàng là một cô gái không có võ công, hơn nữa khí chất lại đoan chính, không phải người có tâm địa xấu gì, lúc này gật đầu cười chào hỏi:
“Nguyệt Nhi muội muội, ngươi không cần phải sợ. Chúng ta ở đây hoan nghênh ngươi đấy.”
Nói xong quay lại bảo Y Y:
“Y Y, ngươi sắp xếp cho Vô Song và Nguyệt Nhi muội muội phòng ngủ nhé. Nguyệt Nhi sẽ ở phòng của Tiếu Tiếu, còn Tiếu Tiếu sẽ sang ngủ với ta.”
Tiếu Tiếu vốn lâu ngày phải ngủ tách riêng sư phụ, lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-hiep-tieu-dao-luc/1576503/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.