Vẫn trong lúc Long Phi Vũ há hốc mồm, Phùng Ngọc Yến theo sự chỉ dẫn của tiểu Linh, một tay đưa về phía trước, xuyên qua thành giếng, sau đó cả người chui vào thành giếng biến mất.
Long Phi Vũ tiếp tục kinh ngạc. Gia tộc hắn ở nơi này không biết bao nhiêu năm, cũng không thể ngờ được lại có chuyện như vậy. Hắn đang định thả dây leo xuống thì Phùng Ngọc Yến đã phi thân ra, đạp một bước vào thành giếng rồi lao ra khỏi miệng giếng. Một phi này chính là hơn hai mươi mét, lại khiến Long Phi Vũ kinh ngạc. Phải biết hắn nếu phi như vậy, hết sức cũng chỉ bảy mét một bước. Đây là phi lên chứ không phải phi sang ngang. Nếu phi sang ngang thì công lực hắn có thể được hai mươi mét không thành vấn đề. Huống hồ Phùng Ngọc Yến còn làm hết sức nhẹ nhõm.
Phùng Ngọc Yến lúc này đang chăm chú nhìn chiếc hộp ngọc màu đỏ trong tay nàng. Chiếc hộp này chất liệu vô cùng trân quý huyết ngọc, phẩm chất lại cực cao, thuần một màu sắc đỏ. Được tiểu Linh khẳng định an toàn, Phùng Ngọc Yến chậm rãi mở ra. Lúc này một luồng hàn khí tỏa ra, chiếc hộp bên trong chứa một khối đá nhỏ màu đen to bằng nắm tay đàn ông trưởng thành. Điều đáng ngạc nhiên là một khối đá nhỏ này lại có khối lượng kinh ngạc, hơn trăm kg.
Dựa theo kiến thức Phùng Ngọc Yến có được khi luyện khí, nàng có thể dễ dàng nhận biết được đây là một khối trân quý khoáng thạch có tên là Hàn Nguyệt Thạch. Hàn Nguyệt Thạch ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-hiep-tieu-dao-luc/1576524/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.