Chương 730
Tần Hoài An đang ngắn người, nghe được vệ sĩ nói như vậy, đột nhiên nghĩ tới cái gì.
Cô vịn người trên lan can rồi vội vàng nói xuống lầu: “Mau lấy gói hàng … mang vào đi!”
Thấy cô có vẻ kỳ lạ, vệ sĩ không khỏi lo lắng, “Cô Tần, cô không sao chứ?”
“Mang gói hàng vào!” Tần Hoài An lo lắng hét lên, anh ta đã vội vàng chạy xuống lầu.
Thấy vậy, vệ sĩ cũng không dám chậm trễ, lập tức xoay người bước ra ngoài.
Một phút sau, một gói hàng nặng có túi chống bụi màu đen được đưa cho Tần Hoài An.
Tần Hoài An nhìn chằm chằm tên người gửi được ghi bừa trên gói hàng trước mặt, sự vội vàng vừa rồi như một ngọn lửa bị một chậu nước nhắn chìm, cô chần chừ, hai tay để trên không trung, không dám mở ra.
Lỡ như … thực sự giống như cô nghĩ.
“Cô Tần, cô cần giúp gì không?” Vệ sĩ quan tâm hỏi.
Tần Hoài An bắt lực cười khổ, bất đắc dĩ nói: “Phiền anh … giúp tôi mở ra.”
Nghe vậy, vệ sĩ di chuyển rất nhanh và cởi sạch túi bọc hàng ra, để lộ một chiếc hộp vuông chạm khắc bằng kim loại bên trong.
Anh ta liếc nhìn Tần Hoài An rồi tiếp tục mở hộp.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/2248698/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.