Chương 621
“Cô Tân, cậu chủ nhỏ Thiên Nam vẫn ổn chứ?” Vệ sĩ trước mặt hỏi.
“Cậu chủ nhỏ” cách xưng hô này khiến Tân Hoài An rất không vui.
Cô khẽ cau mày, thờ ơ nói: “Chỉ là ngã bình thường thôi, không sao” Dì Bình biết ơn nhìn Tân Hoài An.
Vệ sĩ gật đầu, nói: “Trợ lý Vệ vừa gọi điện thoại tới, cậu Chử mời cô trở về” Chữ “mời” này dùng thật lịch sự.
Tân Hoài An nghĩ đến vẻ mặt bá đạo và kiêu ngạo của người đàn ông đó, trong lòng không khỏi mỉa mai.
Cô gật đầu, nói: “Chờ một chút” Quay người trở lại bàn ghế đá, cầm lấy kim bạc và chiếc ví, nói với Trương Nhược Phi và Ôn Nhã Ly: “Vậy hôm khác chúng †a nói chuyện, tôi phải quay về rồi” Trương Nhược Phi xua tay: “Được, chúng tôi cũng nên đi rồi”
“Chị Hoài An, lần sau gặp lại” Ôn Nhã Ly nói.
Tân Hoài An chào tạm biệt hai người, nắm lấy tay Thiên Nam, đi theo vệ sĩ trở về phòng bệnh.
Tân Bảo Nga muốn đi đến phòng bệnh của Liễu Thanh Phong nên đã đi cùng qua đó.
Cô ta vốn không muốn nói gì nhiều với Tân Hoài An, chỉ là vô tình nhìn thấy món đồ mà cô đang cầm trên tay, hai mắt sáng lên, tò mò hỏi: “Đó là cái gì?”
Bởi vì Tân Bảo Nga là người cứu mạng của mình, mọi người lại cùng nghiên cứu về y học cổ truyền, Tân Hoài An có ấn tượng tốt về cô ta.
Nghe cô ta hỏi, cô đem món đồ trong tay ra, nói: “Cái này?
Là kim bạc của bà nội để lại cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/2248945/chuong-621-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.