Chương 485
Quả nhiên ba từ “đã mất tích” dưới cái nhìn của ba người họ có một tầng nghĩa kháccậu bé đáng thương này từ nhỏ đã không có được tình thương của bố.
Nụ cười trên gương mặt nữ cảnh sát càng thêm hiền hòa: “Vậy em cho chị biết thông tin của mẹ, mẹ em tên gì, làm nghề gì?”
Thiên Nam “dạ” một tiếng, rồi lại càng thêm chần chừ.
Nghĩ đến chuyện hai chú bên cạnh cũng đang tìm mẹ, cậu bé không muốn họ biết thông tin của mẹ.
Cậu bé ngẩng đầu lên nói: “Nhưng, em không biết tên mẹ”
Nữ cảnh sát hơi ngạc nhiên: Cậu bé này nhìn có vẻ rất thông minh, tại sao đến tên mẹ mình cũng không biết?
Nhưng nghĩ lại, cậu bé mới hơn ba tuổi, chắc hẳn thường ngày quen gọi mẹ, cũng không ai đặc biệt nói cho cậu bé biết tên mẹ là gì, nên cậu bé mới không biết.
Tuy nhiên, đến những thông tin cơ bản nhất cũng không có, thì làm sao giúp cậu bé tìm bố mẹ được.
Nữ cảnh sát nhìn về phía Chử Chấn Phong một cách khó xử.
Chử Chấn Phong mấp máy đôi môi mỏng, nói với Thiên Nam: “Cháu không biết tên mẹ thật sao? Vậy cháu nghĩ lại xem, mẹ cháu có đặc điểm nhận dạng như thế nào, cháu miêu tả lại cho chị này cũng được”
“Cái này……” Đôi mắt to tròn của Thiên Nam chuyển động, nói: “Vậy.
em có thể vẽ lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/2249166/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.