Chương 452
Cô ấy làm động tác im lặng với Thiên Nam, sau đó cẩn thận từng li từng tí mang bé xuống giường.
“Để mẹ con ngủ thêm một lát, mẹ nuôi mang Nguy Nguy xuống dưới lầu ăn sáng được không?” Ôn Nhã Ly nhỏ nhẹ nói.
Bé con nhìn lên giường, đặc biệt nghiêm túc suy nghĩ: Được rồi, mẹ quá mệt mỏi, cần nghỉ ngơi nhiều! Không thể quấy nhiễu mẹ ngủ được.
Bé ngoan ngoãn nhẹ gật đầu.
Ôn Nhã Ly không đánh thức Tân Hoài An, cô ấy thay quần áo cho bé con xong, lại đi thay một bộ quần áo đơn giản cho mình, dẫn bé xuống lầu.
Hai tiếng sau Tân Hoài An mới tỉnh dậy.
Khi cô tỉnh dậy, phát hiện chỉ còn mình ở trên giường, mơ mơ màng màng một lúc, cho đến khi nghe thấy tiếng nói cười vui vẻ ở dưới lầu, tâm tư của cô mới trở lại.
Tân Hoài An vuốt vuốt trán, không xoắn xuýt chuyện hai người không gọi cô dậy cùng mà nhanh chóng xuống giường rửa mặt thay quần áo.
Lúc cô xuống lầu, Ôn Nhã Ly và Trương Nhược Phi đang cùng Thiên Nam chơi đùa trên thảm.
Hai người ngồi hai bên bé con, bầu không khí ấm áp hài hòa, tiếng cười vui vang lên không dứt.
Bé Thiên Nam xếp một khối gỗ vào vị trí chính xác, đột nhiên quay đầu nhìn hai người một chút, sau đó với sự hồn nhiên của một đứa trẻ, thắc mắc hỏi: “Mẹ nuôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/2249224/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.