Chương 440
Loại virus này chủ yếu gây hại cho gan và thận của người mắc bệnh nên cuộc kiểm tra này là rất cần thiết.
Khi họ đi kiểm tra, cánh cửa không khóa của phòng cách ly nhẹ nhàng bị đẩy ra.
Một cái đầu nhỏ thò vào, nhìn xung quanh và thì thâm: “Mẹ ơi?”
Không có phản ứng, anh chàng nhỏ bé không cam tâm, đánh bạo bước vào.
Rèm cửa trong phòng cách ly được đóng chặt khiến căn phòng trở nên rất mờ ảo.
Cậu nhóc muốn bật đèn, nhưng lại không đủ cao để chạm vào công tắc.
Cậu bé vừa lần mò vào phòng vừa gọi: “Mẹ ơi, dì Tiffany nói mẹ bị ốm, con lo cho mẹ quá…
Chợt có thứ gì đó dưới chân khiến cậu bé vấp ngã, thân hình nhỏ bé của cậu chồm tới rồi ngã xuống đất.
Không biết trên tay cậu bé đã chạm vào thứ gì mà bị đâm rách.
Cậu nhóc hoảng sợ, mò mẫm trên mặt đất, từ từ đứng dậy, vẫn tiếp tục la lớn: “Mẹ có ở đó không? Mẹ ơi…
Sau một thời gian dài không có ai trả lời, cuối cùng cậu bé cũng chắc chắn rằng mẹ không có trong phòng.
Cậu nhóc thất vọng rời đi.
“Bé cưng Thiên Nam, sao con lại ở đây?” Trên hành lang, cậu bé đụng phải y tá Tiffany.
Cậu bé ngay lập tức bước tới với vẻ mặt đau khổ: muốn gặp mẹ, mẹ đã đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/2249248/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.