Chương 377
Nếu cô ngã lên người Chử Chấn Phong, nhưng vết thương vừa rồi cô vất vả lắm mới xử lý xong sẽ nứt ra.
Tân Hoài An từ từ chống đỡ cơ thể, đứng vững, rồi ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
Cho đến khi cô ngồi xuống lại, hai cánh tay căng chặt của Chử Chấn Phong mới buông lỏng.
“Anh Chử, còn hai mươi phút nữa sẽ bắt đầu buổi lễ, có lẽ chúng ta sẽ đuổi kịp” Vệ Nam ngồi ở phía sau giờ đồng hồ lên, ánh mắt hơi do dự nhìn về phía cái túi bên cạnh: “Quần áo… thay luôn giờ sao?”
“Thay” Chử Chấn Phong phun ra một chữ.
Mấy phút nghỉ ngơi ngắn ngủi vừa rồi khiến tinh thân anh được khôi phục rất nhiều.
Anh quay đầu nhìn Tân Hoài Anh.
Cái nhìn này có chút ẩn ý gì đó.
Tân Hoài An nhếch môi lên, nói: “Tôi không có hứng thú nhìn anh thay quần áo! Trợ lý Vệ, chúng ta đổi chỗ đi!”
“Được!” Vệ Nam đồng ý.
Tân Hoài An rời đến hàng ghế phía sau, Vệ Nam tiến lên giúp Chử Chấn Phong thay quần áo.
Nghe tiếng vải vóc xột xoạt vang lên, Tân Hoài An cố ý không nhìn bọn họ, nghiêng đầu qua một bên, nhìn vào tấm rèm màu xám.
Tâm rèm này đã ngăn lại nỗi sợ trong lòng cô.
Cơ thể Chử Chấn Phong bất tiện, quát trình thay quần áo kéo thật dài. May có rèm che
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/2249396/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.