Chương 117
Tần Hoài An biết cô gái này.
Ôn Nhã Ly, khi còn sống ở quê cùng với bà, là cô gái cùng thôn với cô. Trước đây từng thích lẽo đẽo theo sau cô gọi ” chị Hoài An”.
Cô ấy nhỏ hơn cô hai tuổi, có lẽ mới mười ba, vừa mới đến tuổi học đại học mà thôi. Tần Hoài An nhìn Ôn Nhã Ly bị tên mập kéo tóc lại, cô gái ở một bên cầu xin thương xót, nước mắt rơi lã chã. Cô không thể chịu đựng được nữa, sải bước đi tới, nắm lấy bàn tay hung bạo của người đàn ông. * Buông cô ấy ra! ” Giọng nói của Tân Hoài An lạnh lùng và mạnh mẽ.
” Làm cái gì vậy?” Người đàn ông mập mạp quan sát Tần Hoài An một lượt, vừa thấy cô chỉ là một người phụ nữ, căn bản không coi trọng.
Anh ta cảnh báo: “ Đây là người phụ nữ tôi mua bằng tiền. Nếu không muốn tự chuốc họa vào thân, tốt hơn hết là đừng tọc mạch! ”
Vừa nói, anh ta vừa mạnh mẽ hất tay Tần Hoài An ra.
Tần Hoài An choáng váng, sau đó ổn định lại cơ thể, vẫn sải bước đi tới ngăn cản người đàn ông béo,” Tôi nói lại một lần nữa, buông ra, đừng để tôi báo cảnh sát! ”
” Báo cảnh sát? Được rồi, cô báo cảnh sát đi. Người bán thân là cô ta, đến lúc đó cảnh sát sẽ bắt cô ta đi trước thôi!”
Tần Hoài An nhếch mép,” Cô ấy còn chưa tới mười tám tuổi, còn chưa thành niên, có thể nói là bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/2250015/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.