Tiến theo con đường mà Sylveon dẫn lối, qua từng bước chân mà Hình Na và Sylveon đi, nơi mà họ bước qua trở thành những chùm hoa màu xanh dương tươi mát, nó xinh đẹp và tỏa hương khắp nơi.
“Một mùi hương thật dễ chịu”
Cảm nhận lấy hương thơm của những đóa hoa, Hình Na giải phóng trạng thái vũ trang hồn đạo khí toàn thân, dùng lấy cơ thể tay trần mắt thịt của mình mà cảm thụ, tinh thần lực của cô đang thăng hoa.
“Viaaa”
Sylveon quay lại nhìn cô, nó nở nụ cười tươi tắn, có vẻ việc Hình Na yêu thích những đóa hoa mà nó tạo ra làm nó cảm thấy rất vui.
“Viaa, viaa”
“Viiaaaa”
Những sợi ruy băng đung đưa, Sylveon cất lên giọng hát thánh thót của mình, nó như một vị tiên nhỏ đang say mê với giai điệu của đất trời.
Đứng tại chỗ dừng lại nhìn tiểu thiên sứ võ hồn của cô ca hát, Hình Na đột nhiên mỉm cười, cô đặt tay lên ngực mình và nhắm mắt lại.
Cảm nhận và ca hát, đã bao lâu rồi cô chưa được thả lỏng và ca hát thoải mái thế này nhỉ? Giọng hát và nụ cười của Sylveon đã giúp cô thức tỉnh.
“Là la la.. Những đóa hoa xinh xắn ngày xuân đang nở rộ
Giai điệu của làn gió đung đưa thổi nhẹ mái tóc
Cơn mưa xuân xóa tan đi nỗi u sầu
Nguyện vì ngươi, tôi hóa thành ban mai …”
Hình Na mở dần mắt ra, cô cũng hòa cùng với giai điệu của Sylveon, một sự cộng hưởng giữa hai âm thanh.
Hào quang màu hồng và xanh dương bỗng hiện lên, nó tỏa ra xung quanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-hon-pokemon-tai-dau-la-dai-luc/2244564/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.