Bước ra khỏi cánh cổng Cực hạn môn, bốn phía vách cửa đều nhanh chóng rạn nứt và vỡ vụn ra, những dấu hiệu cực kỳ nhỏ bé mà Dạ Vũ đã dự đoán từ trước nay trở thành sự thật, một kết cấu rộng lớn như vậy mà còn có thể xuất hiện những vết nứt không đồng đều, việc cả Cực hạn môn bị vỡ ra là điều hoàn toàn có thể.
Có thể coi như là Cực hạn môn đã hoàn thành xong nghĩa vụ của nó, lựa chọn người thừa kế thần vị cho Sinh mệnh chi thần và Tử vong chi thần, liên tục đưa ra các nhiệm vụ hố chết người, giờ nó lại sắp quay trở về với cát bụi, cảm giác hơi có chút hoài niệm.
Cánh cửa này đã xuất hiện từ thời rất xa xưa, nó luôn ở trong gia tộc nhà họ Dạ từ rất lâu, thậm chí cho đến khi được Dạ Phong sử dụng như một thiết bị huấn luyện các đồng bọn trong Tinh Nguyệt Môn của mình, tất cả mọi người đều đã có những trải nghiệm khó quên bên trong cánh cửa này.
Dù khó khăn, dù đau đớn, dù tuyệt vọng, hay là khi vui mừng, thành công sau những lần thách thức, cảm thấy sung sướng mỗi khi đạt được một thành quả nào đó.
Cho dù nó có là những trải nghiệm vô cùng đau đớn hay vui vẻ, nhưng không thể phủ nhận Cực hạn môn đã để lại cho tất cả mọi người trong Tinh Nguyệt Môn, trừ Hình Na ra, tất cả đều có một dấu ấn sâu sắc về nơi này.
“Về rồi sao Dạ Phong”
“Dạ Phong ca”
“Dạ Phong ca, mừng anh về!”
“Thiếu chủ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-hon-pokemon-tai-dau-la-dai-luc/2244758/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.