“Mọi người,… tại sao? Tiểu Vũ, Tiểu Linh, Tôn Vũ ca, Tiểu Bảo, cả sư phụ nữa, tất cả mọi người…”
Đứng bật dậy bất ngờ khi nhìn thấy các người bạn của mình, thời gian hơn hai năm trôi qua làm cho mọi người ai cũng có phần trưởng thành hơn, có rất nhiều nét khác xưa nhưng Hình Na chỉ cần nhìn lướt qua một cái là có thể nhận ra.
Tiểu Vũ ngày càng trở nên xinh đẹp và trầm ổn, Tiêu Linh thì vẫn tươi tắn rực lửa như xưa, nhưng khí tức quanh cô ấy không còn nhọn hoắt và thiếu ổn trọng nữa mà có phần dung hòa và mềm mại.
Đứng cạnh hai người con gái là hai người con trai của họ, Tôn Vũ cực kỳ mạnh mẽ với mái tóc màu đỏ, không cần phải chiến đấu cô cũng có thể nhận ra ngọn lửa bùng cháy trong tâm hồn anh, kể cả Đình Bảo cũng vậy, năng lực của cậu ngày càng mở rộng ra từ khi cậu đạt đến đẳng cấp hồn đế, cơ thể múp míp hồi trước giờ gọn hơn một tý, trong cậu cực kỳ hữu lực và tràn đầy sức mạnh.
“Yo, tiểu Na, lâu lắm rồi không gặp”
Tôn Vũ cười tươi khỏe mạnh chào cô, bọn họ vốn đang tách ra tìm kiếm Hình Na nhưng kiếm mãi không ra, ngay đúng lúc bọn họ định bỏ cuộc, cả đám quyết định tụ lại một chỗ kiếm một quán ăn rồi hưởng thụ cho hết tối, ai ngờ tìm cả ngày không thấy rốt cuộc Hình Na lại đang ở đây.
“Tiểu Naaaaa”
“Tiểu Na”
Tiêu Linh mừng rỡ trực tiếp lao lên ôm chầm lấy người Hình Na, cô dùng hết sức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-hon-pokemon-tai-dau-la-dai-luc/2244794/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.