Trần Tâm Khiết thần bí nói: “Người thân của mìnhlàm việc ở Thánh Viễn. Bây giờ ở đó tuyển hai sinh viên vừa làm vừa học, vị trí chạy việc. Mỗi ngày chúng ta không có lớp học, chỉ làm việc hai ba tiếng đồng hồ, lương tháng là bốn ngàn. Nghĩ lại, so với tiền lương của một công chức bình thường vẫn cao hơn cái này một chút!”
Cô lại bỏ thêm một câu: “Nếu biểu hiện tốt, sau khi tốt nghiệp chúng ta có thể trực tiếp làm việc ở Thánh Viễn, điều này quả thực quá tốt!”
Cô chụp lấy vai Bùi Thất Thất, vô cùng cảm tính nói: “Cho nên, bỏ đàn ông gì đó sang một bên, đến đây đi cô bé, chúng ta cùng nhau bước vào cái ôm của Thánh Viễn đi!”
Thánh Viễn?
Bùi Thất Thất cảm giác tên của công ty này có chút quen thuộc, nhưng cô còn chưa kịp hồi tưởng, bởi vì Bùi Hoan đã một mình tiến lại.
Bùi Hoan bước tới, nhìn Bùi Thất Thất, nở nụ cười ngọt ngào gọi chị một tiếng.
Thái độ bất thường của cô ta, Bùi Thất Thất đã sớm lĩnh giáo, cho nên cô không để ý.
Nhưng Trần Tâm Khiết lại không nhịn được, không khách khí mở miệng nói: “Ai là chị cô? Có ai lại không biết xấu hổ chiếm bạn trai của chị gái mình không?”
Bùi Thất Thất lôi kéo Trần Tâm Khiết: “Đi thôi!”
“Đứng lại!” Bùi Hoan cười như mèo: “Vừa rồi cô nói ai không biết xấu hổ? Bùi Thất Thất, là ai không biết xấu hổ? Có cần tôi yêu cầu cô nói rõ ràng không?”
Mặt cô ta ghé sát lại gần, dán vào bên tai Bùi Thất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-la-so-mot-ong-xa-cung-toi-nghien/218081/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.