Sáng hôm sau .
Reggggggggggggg….
Renggggggggggggg
Rengggggggg…..
Đây là lần thứ n chiếc đồng hồ dổ chuông , thế nhưng chủ nhân của nó thì vẫn ngủ ngon lành…
Và…
– bụp…
Vậy là bé kim ngắn đã ngủ ngoan trong gầm giường ,trong khi em kim dài lại cô đơn trên mặt sàn …
Đồng thời hậu quả của việc ngủ nướng là , Oanh Mai đến muộn trong buổi học đầu tiên của giáo viên mới .
Liệu chuyện gì sẽ sảy ra với cô?
Đó là chuyện của một tiếng sau , còn bây giờ một chuyện khác đang chờ cô.
Như thường lệ khi đi học muộn , Oanh Mai ra sức lao nhanh trên đường , và lần này hậu quả là cô đâm phải một cụ già …
-a…aaaaaa…
– ui…
– ạ , cụ ơi ,cụ có sao không ạ …
– khôn..g. ..sao….
Nhìn bà cụ có vẻ đau đớn, thế nhưng lại không hề trách cứ mình , Cô cảm thấy có lỗi ,vì vậy vội vàng đưa bà cụ vào viện ,mặc cho mình có thể muộn học.
Sau khi kiểm tra xong , bà cụ bị bong gân nên cô phải ở lại chờ người nhà bà cụ đến .
Mặc dù hiện tại cô đã muộn 30′ .
Thấy cô có vẻ sốt ruột bà cụ bèn bảo cô đi trước .Dù không nỡ nhưng oanh mai vẫn xin lỗi bà cụ và xin địa chỉ của bà rồi đi trước.
Thế nhưng khi vừa ra khỏi bệnh viện … cô liền phát hiện ra một điều , chiếc xe đạp đã không cánh mà bay …
Và thay vì mất 10′ để đến trường thì cô lại phải mất đến 30′ .
Lết thân xác mệt mỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-len-bang-cho-thay/1461946/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.