Chương 10: Đào mộ
“Đây… Đây là có chuyện gì?” Tôi ngơ ngác nhìn thôn làng tính mịch, trong lòng lạnh lẽo.
Thanh niên mím môi, híp mắt nhìn vào làng, thì thào: “Âm khí rất nặng, có tà ma quấy phá, hơn nữa xem ra không dễ đối phó chút nào.”
Nghe vậy, tôi lập tức hồi phục tỉnh thần, nôn nóng nhìn anh ta: “Van anh hãy cứu người nhà tôi, bố mẹ tôi còn đang ở trong làng: Xin anh…’ Người này chắc là có chút bản lĩnh, không thì cũng sẽ không nói câu như vậy.
Bây giờ tôi như người chết đuối, dù là một cọng rơm cũng không thể buông tay.
Không còn cách nào khác, chỉ có thể xin giúp đỡ.
Anh ta không để ý tới tôi mà nhìn chằm chằm vào làng, thỉnh thoảng lại nhìn la bàn trên tay. Kim chỉ trên la bàn Xoay càng ngày càng nhanh, mấy thứ đó quá rườm rà, tôi cũng không hiểu được.
Thật lâu sau, anh ta cất la bàn đi, nghiêm túc nhìn tôi hỏi: “Gần đây làng cậu có người chết không? Ừm, tức là kiểu đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.”
Không phải đột nhiên chết bất đắc kỳ tử! Rõ ràng là lệ quỷ tới trả thù!
Tôi vội vàng kể lại chuyện mấy hôm trước cho anh ta nghe, bao gôm gia đình bác cả chết hết, lại thêm thím ba thím tư cùng mấy anh em họ của tôi chết thê thảm, rất kỹ càng. Nghe tôi kể xong, vẻ mặt anh ta dần trở nên quái dị, khó hiểu nhìn tôi: “Sao cậu lại tránh được?”
Tôi không dám giấu diếm, kể lại chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ma-that-dep-an-mang-dem-tan-hon/846697/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.