Quần áo được vén lên, vỏ cây thô ráp ma sát khắp da thịt, hơi đau nhưng hoàn toàn không để ý tới.
Bên tai ngoài tiếng tim đập dồn dập, chỉ có tiếng hít thở của nhau.
Khí và máu trào dâng, và cơ thể ngùn ngụt khát khao chiếm hữu cô.
Anh thở hổn hển và rời khỏi môi cô, nhưng thay vì buông cô ra, anh nghiêng mặt và hôn lên cổ cô.
Trong lòng bàn tay anh, chiếc áσ ɭóŧ của cô đang cản đường ngón tay anh, anh không khách khí kéo ra, đầu ngón tay vừa chạm vào da thịt cô, Cam Viện đã nắm lấy cánh tay anh, vươn tay muốn đẩy ra.
"Chớ được voi đòi tiên!"
Giọng điệu của cô lộ ra tức giận, không phải giận anh, mà là giận cô.
Còn đáp lại nụ hôn của mình và cho phép anh đùa bỡn lưu manh.
.
Cam Viện, sự tự chủ và sự tỉnh táo của ngươi đâu?
Thở hổn hển kéo bộ quần áo thể thao lại, liếc nhìn chiếc quần đùi đang căng phồng của người đàn ông, cô càng thêm khó chịu.
Tên khốn, thực sự muốn chơi dã chiến với cô?
Để ý ánh mắt của cô, người đàn ông không hề lộ ra một chút ngượng ngùng.
Một người đàn ông bình thường có phản ứng sinh lý khi hôn người phụ nữ mình muốn, đối với anh đó dường như là một việc hết sức bình thường, tất nhiên không cần phải che giấu, che đậy.
Đưa tay lên giúp cô gỡ một mẩu vỏ cây nhỏ trên tóc, lòng bàn tay anh trượt xuống đỡ má cô.
"Tối nay đến phòng tôi.
"
Đưa tay đẩy bàn tay anh ra, Cam Viện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-mang-thai-chong-lo-lang-muon-co-dua-thu-hai/1162303/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.