Sờ sờ cái gáy vẫn còn đau nhức, cô bước tới bàn trang điểm, nhìn trêи cổ đã hiện ra một chút dấu vết giống bông hồng, mím môi, lập tức sải bước đi đến tủ quần áo.
Kéo mở vali, hai tay cô kéo mở cửa tủ, nhanh chóng lấy trong tủ ra vài bộ quần áo ném vào vali, sau đó bước đến bên bàn làm việc, mở két sắt ra.
Lấy ra hai xấp tiền mặt và một số tài liệu quan trọng để lên trêи bàn, cô nhíu mày lại, rồi lại lấy ra một phong bì từ trong một lớp giữa của két sắt.
Bên trong phong bì là một tấm thẻ màu vàng, dưới ánh đèn tấm thẻ kia phát ra ánh sáng lấp lánh.
Nếu Hoàng Phủ Quyết ở đây vào lúc này, anh sẽ nhận ra ngay rằng chiếc thẻ này là thẻ vàng chỉ dành cho những khách hàng VIP cao cấp của Ngân hàng Thụy Sĩ.
Đặt lại tấm thẻ vào phong bì, Cam Viện đứng thẳng dậy, lấy những đồ vật quan trọng trêи bàn bỏ vào vali.
Ngồi xổm xuống, cô vừa sắp xếp lại đồ trong vali vừa chửi mấy tiếng.
"Tiểu Đường thật vất vả mới tìm được một ngôi trường thích hợp, vừa mới thích nghi với cuộc sống ở đây, tại sao anh lại tới tìm nó.
.
chết tiệt!"Tính khí của Hoàng Phủ Quyết cô hiểu rõ, người đàn ông đó luôn nói là làm, lúc này mà muốn để cho anh ấy từ bỏ là không thể nào.
Dù không chọc nổi, nhưng ít nhất cô có thể trốn tránh được.
Sau khi thu dọn đồ đạc trong vali, Cam Viện đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ, nhẹ nhàng đến trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-mang-thai-chong-lo-lang-muon-co-dua-thu-hai/1162347/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.