Edit: Gà Tây
Thấy hai cha con đều trở về, Ngô Hương Tuyết vội vàng nở nụ cười của một hiền thê lương mẫu.
“Nam Sinh, Kỳ Ngôn đã trở về. Thằng bé đang ở trên lầu, để em gọi người hầu làm thêm thức ăn.”
Cận Nam Sinh khẽ gật đầu, không lên tiếng, đồng thời cũng bước lên lầu luôn.
Trong phòng khách chỉ còn hai mẹ con. Ngô Hương Tuyết hạ giọng quan tâm: “Kỳ Hạo, ngày đầu tiên làm Tổng giám đốc có thuận lợi không? Mẹ vừa mới ăn cơm với Jimmy. Mẹ có bảo ông ấy chỉ điểm cho con thêm một chút. Cha của con rất coi trọng ý kiến của ông ấy. Các thành viên hội đồng quản trị và cán bộ cấp cao ở Hoa Vũ, mẹ cũng đã chuẩn bị tất cả giúp con rồi.”
“Mẹ, mẹ đừng làm nhiều chuyện như vậy. Con muốn cạnh tranh một cách công bằng. Con muốn quang minh chính đại đánh bại anh ta.”
Giọng nói của Cận Kỳ Hạo nhàn nhạt, nét mặt chẳng chút thú vị.
Gương mặt khá giống với Cận Kỳ Ngôn hiện lên ánh sáng tự tin.
“Kỳ Hạo, đời người khó lường, con không được khinh thường. Mẹ sợ cha con áy náy vì đối xử bất công với Kỳ Ngôn mà không để ý đến sự cố gắng của con. Bà của con cũng đặc biệt thương nó, không tránh khỏi sẽ nói tốt về nó trước mặt cha con. Người bên cạnh đã sớm chuẩn bị, chúng ta cũng không thể ngồi chờ bọn họ lấn lên đầu chúng ta được.”
Thư tố cáo không thể chơi chết Cận Kỳ Ngôn, Ngô Hương Tuyết bất mãn vô cùng.
Về sau, bà sẽ không để cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-moi-cam-cuong-tong-tai-doc-long-yeu/247331/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.