Nếu so sánh giữa việc phải chiếu cố cô bạn nhỏ Đậu Đậu với nấu cơm, Bạch Tiểu Sao thà chọn nấu cơm còn hơn.
Cho nên khi Hoàng Diệu Sư nói muốn đi nấu cơm, Bạch Tiểu Sao kiên trì muốn vào bếp giúp đỡ.
Hai đại nam nhân kéo nhau vào bếp, để Đậu Đậu ở phòng khách tự chơi một mình.
Hoàng Diệu Sư nấu nước, Bạch Tiểu Sao ở bên cạnh thái rau.
Đậu Đậu không nhìn thấy, Hoàng Diệu Sư tay đặt trên thắt lưng Bạch Tiểu Sao, đầu kề trên vai cậu, nhìn cậu thái rau vô cùng thuần thục. Bạch Tiểu Sao sững sờ, lại tiếp tục.
Hoàng Diệu Sư thấp giọng cười: “Không nghĩ tới dao pháp của cậu lại tốt như vậy, quả là không ngờ.”
“Phải không?” – Bạch Tiểu Sao cười – “Ở nhà nấu nướng nhiều nên có lên tay.”
“A……” – Hoàng Diệu Sư ân một tiếng, ánh mắt tập trung vào cái cổ trắng nõn của Bạch Tiểu Sao, nhịn không được cúi đầu khẽ cắn xuống một miếng. Bạch Tiểu Sao nghiêng đầu, đặt dao xuống, xoay người giữ chặt lấy vạt áo Hoàng Diệu Sư: “Anh là đồ ngốc à, tôi đang thái rau, anh muốn tôi thái vào tay à?”
Hoàng Diệu Sư buông cả hai tay, vẻ mặt vô tội cười nói: “Không có đâu, chẳng qua là không thể kìm lòng thôi.”
Ấm nước sôi phát ra âm thanh u u, Hoàng Diệu Sư vôi tắt bếp, rót nước.
“Hừ, ngu ngốc.” – Bạch Tiểu Sao nói thầm, xoay người tiếp tục thái.
“Nhưng mà….. Anh thực sự thích em.” – Hoàng Diệu Sư đang rót nước thấp giọng nói.
Bạch Tiểu Sao ngừng tay một chút: “Ừ, tôi biết.” –
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-moi-cua-bo-o-nha-doi-dien/1410854/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.