Khớp ngón tay lướt qua đôi môi, cử động mạnh mẽ và cuồng nhiệt.
Cùng với chiếc lưỡi mềm mại, ẩm ướt cuốn lấy trong sự mê hoặc, còn có cả tiếng nấc nghẹn ngào nhỏ nhẹ. Không gian chật hẹp, cơ thể cô như mất đi kiểm soát, cọ xát trong sự rạo rực. Đôi mắt cô bị k1ch thích đến mức đỏ hoe ẩm ướt.
Anh lại lên tiếng, dạy cô cách dùng răng chạm nhẹ.
Cảm giác ma sát khẽ khàng truyền qua cơ thể, hơi nóng anh thổi lên làn da khiến toàn thân cô như bốc cháy. Như một tia lửa đỏ rực rơi xuống những cành khô cằn, chỉ trong chớp mắt, cả cánh đồng bùng lên trong ánh lửa, mãnh liệt không thể kiểm soát.
Cảm giác ngứa ngáy, nóng ran len lỏi, khiến cơ thể mềm nhũn. Cả hai đều thở d ốc, mồ hôi rịn trên trán.
Tiếng cười trầm thấp của Tưởng Trì Kỳ vang lên bên tai đầy trêu chọc. Dưới ánh sáng lạnh lẽo của đêm, mọi cảm xúc lại cuộn trào mạnh mẽ hơn.
–
Nhớ lại những gì xảy ra tối qua, mặt Vưu Tốc nóng bừng. Cô trùm kín từ đầu đến chân, chỉ để lộ đôi mắt, ánh mắt mang theo sự bối rối dễ nhận ra.
Những chuyện thế này xong rồi thì phải đối diện với bạn trai thế nào đây?
Nếu cô là đàn ông, chắc giờ chỉ việc ngậm một điếu thuốc, nhả khói thật chậm, không nói một lời mà vẫn được khen là cool ngầu.
…Nhưng tối qua Tưởng Trì Kỳ không hút thuốc, hình như cũng lâu rồi anh không hút nữa.
“Rốt cuộc em có mặc không?”
Ý nghĩ lệch lạc của cô bị cắt ngang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngay-tho-chuoc-bac-phong/2327724/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.