Trên chiếc giường mềm mại, Tần Lâm vẫn đang nghiêng người chống đầu, say sưa nghe câu chuyện đêm khuya của cặp đôi nhỏ. Không ngờ điện thoại của Vưu Tốc lại bị tắt nhanh đến vậy.
Cô nàng vừa định trở mình thay đổi tư thế nằm, thì bị cô gái bên cạnh bắt quả tang ngay tại trận.
Gương mặt Vưu Tốc ửng hồng, cô tức tối lao lên: “Sao mày có thể trơ trẽn nghe lén người ta nói chuyện vậy chứ!”
Tần Lâm cười đùa, vừa trốn tránh vừa trêu ghẹo: “Ê Tưởng Trì Kỳ, em gái cậu đánh người kìa!”
“Đã vậy còn gọi anh trai… hai người thật là ngọt ngào quá đi ha ha!”
Tóc trên đầu Tần Lâm vẫn còn ẩm, thỉnh thoảng lại nhỏ xuống vài giọt nước mát lành. Vưu Tốc không dám trực tiếp nhảy lên giường, chỉ có thể đứng bên cạnh mà nghe cô nàng trêu chọc.
Khi chiếc máy sấy vừa được cắm vào, cô đột nhiên nhớ ra điều gì, khẽ ngước mắt: “À đúng rồi, chuyện Thắng Thiên Dương nhờ tao tư vấm để theo đuổi mày….”
“Ngủ rồi, ngủ rồi, chúc ngủ ngon!”
Tần Lâm lập tức kéo chăn trùm kín, biến mất không dấu vết.
–
Mặc dù trong kỳ nghỉ đông, Thắng Thiên Dương không nói chuyện nhiều với Vưu Tốc, nhưng hình ảnh của anh ta xuất hiện trong tâm trí cô lại nhiều chỉ sau Tưởng Trì Kỳ.
Thắng Thiên Dương rất giỏi trong việc để lại ấn tượng qua những sự kiện nho nhỏ trong đời sống, khiến người ta không thể quên được.
Ví dụ lần trước, khi Vưu Tốc nhìn thấy bài đăng của anh ta trên vòng bạn bè có caption là: “Làm quen với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngay-tho-chuoc-bac-phong/2327746/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.